Công Tước Quái Vật Nhầm Tôi Thành Vợ Anh Ta
Cre: Khu Vườn Nhỏ Nhà Thỏ
Một năm sau khi tôi bị ném vào một thế giới xa lạ và xuyên vào cơ thể của một nhân vật phụ trong một cuốn tiểu thuyết, tôi đã nhặt được kẻ chủ mưu đang nằm hấp hối.
Nhưng có điều là, người đàn ông này dường như đã hoàn toàn mất đi ký ức của mình rồi.
“Quan hệ giữa chúng ta là gì?”
Và còn phát sinh ra ảo tưởng kỳ lạ đối với tôi nữa chứ!
“Chỉ cần nhìn thấy em thôi, là tim như muốn đập lộn nhịp cả lên, đầu thì chỉ muốn vỡ tung còn tâm trí thì trở nên quay cuồng vô kiểm soát.”
“Thế nên đó chỉ có thể là thứ đó thôi…”
“Đây chẳng phải là thứ gọi là tình yêu đó sao?”
Ôi đó chẳng phải là thứ tình yêu gì cao đẹp cả đâu, đó chỉ đơn giản là do tôi đã đánh vào gáy anh mạnh quá nên mới dẫn đến sự việc hiểu lầm này thôi…Đúng chứ?
*
Sự hiểu lầm và ảo tưởng đó của Dylan bắt đầu bùng phát một lớn mạnh hơn và dần trở nên khó kiểm soát.
“Chúng ta không phải chỉ là người yêu của nhau mà chính là một cặp vợ chồng chân chính.”
“Mọi thứ không phải như là anh đang nghĩ đâu mà…”
“Em hãy để ta chịu trách nhiệm nhé. Ta nhất định sẽ đền bù cho em bằng cả đời này của mình.”
“…”
“Vì vậy nên, vợ yêu của ta à, em nhất định không được rời xa ta đâu đấy.”
Bàn tay anh ta khẽ chạm vào mu bàn chân tôi. Một cách từ tốn, nhẹ nhàng mà vuốt ve rồi quấn lấy mắt cá chân của tôi. Cảm giác như thể là đang muốn xiết chặt nơi ấy bằng xiềng xích vậy.
“Rời đi, nếu như em dám rời bỏ ta mà đi, thì ta nhất định sẽ giết chết em!”
“Tại sao anh lại có thể làm như vậy với tôi cơ chứ?”
Anh chỉ dùng một giọng cười đầy châm biếm rồi nhẹ nhàng đáp lại câu hỏi của cô rằng.
“Và bất ký tên khốn nào dám cả gan mang em đi khỏi ta đều nhất định sẽ bị giết sạch.”
… Có vẻ như mọi thứ đã là một sai lầm không cách nào có thể vãn hồi được ngay từ đầu rồi.