Đừng cầu xin, hãy khóc đi.
Mồ côi cha mẹ khi còn nhỏ, sau khi chuyển đến cùng người họ hàng – chú Bill, Leila cảm thấy bản thân là cô bé may mắn nhất trên đời. Với cô bé, Arvis là một thiên đường, nơi cô được hoà mình vào rừng sau, ghi lại tất cả cảnh đẹp cô khám phá được vào cuốn sổ nhỏ. Cô bé đặc biệt yêu thích những chú chim, chăm chút chúng từ khi ra đời. Thế nhưng Công tước Herhardt, người chủ của Arvis lại yêu thích cả chim và Leila. Nhưng sự khác biệt giữa hai người, ngài ấy yêu thích săn bắt những chú chim…và ngài ấy thích thú khi thấy Leila đổ lệ. Nếu một chú chim xinh đẹp bị nhốt trong lồng vàng, cô ấy sẽ chọn điều gì: cuộc sống xa hoa hay tự do tự tại?